"...YÊU NGƯỜI BAO NHIÊU, TA CÀNG YÊU NGHỀ BẤY
NHIÊU..."
Ai cũng
nói, cô giáo mầm non đa tài lắm.Quả đúng như vậy.
+Giáo
viên mầm non là tổng hợp tất cả các nghề.
+Này
nhé, giáo viên mầm non là một “bác sĩ”.
Bởi
vì để trở thành giáo viên mầm non, các cô cũng phải hiểu một cách căn bản nhất
về các bệnh thường gặp của trẻ, cách phòng ngừa và điều trị. Bên cạnh đó, các
cô giáo mầm non còn là những chuyên gia tâm lý của trẻ. Không nắm bắt được đặc
điểm tâm lý của từng trẻ thì không thể đưa ra phương pháp giáo dục trẻ đúng đắn
được.
Qua
mỗi chương trình văn nghệ hay hội thi, giáo viên mầm non còn là “nghệ sĩ múa”,
“ca sĩ”… Không chỉ hát hay, múa dẻo, mà giáo viên mầm non còn là những nhà
“biên đạo múa” tài ba khi tổ chức các lễ hội cho trẻ. Các tiết mục văn nghệ của
cô và cháu dàn dựng, biểu diễn luôn nhận được sự khen ngợi của khán giả.( cha
mẹ học sinh)
Rồi
nữa, giáo viên mầm non là một “họa sĩ” có nghề.
Hàng
ngày chúng tôi phải chuẩn bị đồ dùng học tập, đồ chơi để phục vụ cho các
hoạt động của trẻ. Đến trường mầm non Hương Sen , ba mẹ còn nhìn thấy các bức
tranh vẽ, xé dán, những hình ảnh ở các góc chơi và trang trí lớp sinh động thì
đúng thật nói các cô là “họa sĩ” quả không sai.
Đồ
dùng, đồ chơi của giáo viên mầm non làm hầu hết là tận dụng từ những phế
liệu như chai nhựa, hộp giấy, mẩu gỗ, vải vụn… Nhiều khi chúng tôi cứ như
là những người thu mua đồng nát, ra đường thấy cái chai hay cái lọ, vỏ lon
nước ngọt, nắp chai, vỏ hộp sữa... có thể tận dụng được cũng nhặt nhạnh về, rửa
sạch để làm đồ chơi cho các con.
Những
khuôn mặt thơ ngây, nụ cười trong sáng và những đôi mắt trong veo của trẻ đã
khiến chúng tôi vượt qua tất cả, chúng tôi cũng có những niềm hạnh phúc riêng
mà ít người có được. Trong mắt trẻ thơ, cô giáo mầm non như những thần tượng.
Ba
mẹ chia sẻ với chúng tôi “khi về nhà lúc nào các con cũng nói “cô của con
bảo thế này…” con yêu cô giáo của con lắm, và đến ngày nghỉ cũng bắt
bố mẹ phải đưa đi học, thậm chí trẻ nghỉ ốm ở nhà, khi uống thuốc cũng bảo mẹ
đưa đến trường để cô giáo con cho uống, để các bạn khen con…
Chúng
tôi vui lắm khi các con có tiến bộ hàng ngày. Có những trẻ khi đi học không
biết ăn rau, ăn thịt… thì qua vài tuần đến lớp, được sự động viên của cô thì
trẻ đã biết ăn các thức ăn mà trước đó trẻ chưa từng ăn.
Có
chuyện gì vui buồn ở nhà đến cũng kể cho cô nghe, gặp cô ở đâu cũng phải chạy
đến ôm cô bằng được.Chúng tôi yêu lắm những câu nói hồn nhiên, những câu chuyện
không đầu không cuối của trẻ và cả trân trọng sự tin yêu của phụ huynh học sinh
khi thấy trẻ tiến bộ hàng ngày.